Nhân Gian Này, Phong Trần Nhất, Mênh Mang Nhất Nhưng Cũng Vô Tình Nhất

Nhân Gian Này, Phong Trần Nhất, Mênh Mang Nhất Nhưng Cũng Vô Tình Nhất

Viet-Flowers xin gởi đến Bạn những câu nói thấm đượm triết lý nhân sinh của tác giả Bạch Lạc Mai với lối văn phong bình đạm mà thanh tịnh như chén trà buổi sớm, thư thái mà nhẹ nhàng sâu lắng, tựa như Bạch Lạc Mai cốt cách tựa hoa mai, tâm tính như hoa Lan Thảo tôn quý mà hương thơm thanh khiết dịu dàng, thể hiện qua tất cả từng tác phẩm của mình, tác giả luôn đề khởi lối văn chương tao nhã, nhuốm đầy Thiền ý, pha trộn một chút riêng của triết lý nhà Phật, mang hơi thở Phật giáo mang đến những phút giây thư thả cho bạn đọc.

Từng áng văn mang một sắc thái bình lặng êm ả đẹp dung dị mà an yên. Lối sống an tĩnh, không hơn thua được mất và biết chấp nhận những điều xảy ra trong cuộc đời như những quy luật giúp lòng người nhẹ nhõm hơn rất nhiều.Những trích dẫn hay trong các tác phẩm của Bạch Lạc Mai - Trở về với bình yên - BlogAnChoi. Có lẽ đối với những người yêu thích văn học Trung Quốc, chắc hẳn rất nhiều người đã quen với cái tên Bạch Lạc Mai. Nữ sĩ là một con sóng dịu hiền, êm ả g. Văn chương của cô mang hơi thở Phật giáo mang đến những phút giây thư thả cho bạn đọc. Lối sống an tĩnh, không hơn thua được mất và biết chấp nhận những điều xảy ra trong cuộc đời như những quy luật giúp lòng người nhẹ nhõm hơn rất nhiều. https://bloganchoi.com/trich-dan-hay-cua-bach-lac-mai/This article is referenced content from https://bloganchoi.com - Những trích dẫn hay trong các tác phẩm của Bạch Lạc Mai - Trở về với bình yên - BlogAnChoi. Có lẽ đối với những người yêu thích văn học Trung Quốc, chắc hẳn rất nhiều người đã quen với cái tên Bạch Lạc Mai. Nữ sĩ là một con sóng dịu hiền, êm ả g. Văn chương của cô mang hơi thở Phật giáo mang đến những phút giây thư thả cho bạn đọc. Lối sống an tĩnh, không hơn thua được mất và biết chấp nhận những điều xảy ra trong cuộc đời như những quy luật giúp lòng người nhẹ nhõm hơn rất nhiều. https://bloganchoi.com/trich-dan-hay-cua-bach-lac-mai/

* Cuộc đời xưa nay chưa bao giờ có sự an ổn tuyệt đối, trong cơn khốn cùng, duy chỉ có tự cứu mình, mới có thể giải thoát cho chính mình.

* Chẳng cầu trong những tháng năm đẹp nhất gặp được người tốt nhất, chỉ nguyện những năm còn sống được tương phùng, lựa chọn một tòa thành sống với nhau đến già. Trông một sân đầy cây cỏ, chậm rãi pha trà nhàn nhã, bên nhau trọn đời.

* Nếu trên đời này có ai đó khiến bạn không từ bỏ được, có việc gì khiến bạn phiền não khổ sở, nên học cách dửng dưng quên đi, chọn lựa kê cận một cảnh đẹp, làm một người yên tịnh từ bi…

* Con người đi giữa thế gian, đều phải đeo lên mình những chiếc mặt nạ khác nhau. Không phải vì giả tạo, mà là rất nhiều cần phải trốn tránh tự nhiên, thuận theo hoàn cảnh. Nếu như bạn không thể thay đổi cuộc sống, thì phải vì cuộc sống mà đổi thay chính mình.

* Khi còn trẻ, nếu đã yêu một người, xin bạn, xin bạn nhất định phải đối xử dịu dàng với người đó.

 

* Phật độ kẻ có duyên, không phải ai tay nâng quyển Kinh, tai nghe tiếng tụng là ăn quen bén mùi, ngộ được tính không.

* Mỗi con người, giữa hồng trần cuộn sóng này, đều là một chiếc thuyền dong buồm đi xa tắp, Phật dạy quay đầu là bờ, nhưng đâu mới là bến bờ bạn muốn neo đậu?

* Phật nhất định sẽ nói, thế gian gió bụi vô chủ, tòa sen mới là chốn về của chúng sinh. Lẽ nào neo thuyền bên bờ liễu của nhân gian, là chấp mê bất ngộ ư?

* Thưởng thức hết gió xuân trăng thu, là tham sân dục si ư? Nếu ai có duyên pháp nấy, thì mời người cứ ngồi giữa bồ đoàn, một ngọn đèn xanh, một chiếc mõ gỗ, mấy cuốn Kinh sách, dốc lòng tu tập, đạm bạc qua ngày. Tôi cũng mặc lòng lưu luyến khói lửa nhân gian, mấy gian phòng ngói, một mảnh sân con, giữ lấy tháng năm, an khang hạnh phúc.

* Đến một ngày nào đó, tóc bạc da mồi, già nua tới mức cơ hồ nhận không ra nhau nữa. Song bạn vẫn là bạn, tôi vẫn là tôi, cứ thế mà ngồi giữa một chiều đầu thu, uống một chén trà trong, thuật lại những bể dâu từng chứng kiến trong đời.

* Nhiều khi chúng ta có thể đến một nơi mà không cần bất cứ lý do nào. Sau khi đến, hãy nguyện tin vào cái gọi là duyên phận. Như thế có thể dễ dàng vượt qua lịch sử xuân thu, ngắm nhìn phong cảnh đủ khiến bạn cả đời nhung nhớ.

* Nếu sổ nhân duyên thực sự có thật, ta nguyện tin rằng mọi cuộc gặp gỡ đều đã là duyên phận mà ta tu được từ kiếp trước, đều đã được an bài rõ ràng minh bạch, vậy nên chúng ta chẳng cần cố khắc ghi đậm sâu mỗi lần gặp gỡ, cũng chẳng cần so đo mỗi độ biệt ly.

* Số mệnh của mỗi người khác nhau, tiền tài phú quý đều đã định sẵn. Phàm sự việc nên thuận theo tự nhiên, không nên cưỡng cầu, nếu quá cố chấp thì thứ phú quý đạt được cũng như mây trôi, ngắn ngủi như một giấc mộng mùa xuân mà thôi. Nước đầy thì tràn, trăng tròn thì khuyết, có lẽ chúng ta đều phải thấu tỏ đạo lý sự vật thịnh quá sẽ suy. Việc trên thế gian không bao giờ lặp lại, biết đủ thì thường vui, mới là viên mãn.

* Mỗi một con người sinh ra đều lương thiện, chỉ vì nhập thế quá lâu, trải qua quá nhiều chuyện, tiếp xúc với quá nhiều người, mới không còn từ bi nữa.

* Nhân gian này, phong trần nhất, mênh mang nhất cũng vô tình nhất, rõ ràng đã cho chúng ta góc khuất nương thân, lòng lại không chốn ở yên.

📕 Bạch Lạc Mai 📕

Viet Flowers
Average rating:  
 0 reviews

Published by

X